“Tích —— xác thực danh tính thành công, chào mừng trở lại căn cứ An Châu. Nhân viên liên quan vui lòng nhanh chóng đi qua.”
Khi một giọng nữ điện tử lạnh lùng vang lên, cửa thang máy trên mặt đất của căn cứ An Châu từ từ mở ra, hai chiếc xe bọc thép bản dài một trước một sau chạy vào bên trong.
Ba năm trước đây, tia gamma từ vũ trụ bắn quét xuống địa cầu, một cuộc khủng hoảng xác sống nổ ra trong nhân loại, Trung Quốc phản ứng nhanh chóng, mở chín căn cứ dưới lòng đất đã sớm xây dựng làm nơi trú ẩn cho các dân bị nạn, căn cứ An Châu chính là một trong số đó.
Căn cứ An Châu dành sáu tháng đầu để tập hợp những người đột biến dị năng do tia sáng, thành lập đội thăm dò, cứu trợ nạn dân, khôi phục lại trật tự trong thời gian nhanh nhất.
Hiện giờ, 50.000 người trong căn cứ sống dựa vào nguồn cung cấp được đội thám hiểm thu thập thường xuyên từ mặt đất.
Trong thang máy phía trên căn cứ An Châu, hai chiếc xe bọc thép chở các thành viên của hai đội thám hiểm 0705 và 0718 vừa hoàn thành nhiệm vụ.
Mối quan hệ giữa hai đội từ đội trưởng đến các thành viên có thể nói là y như nước với lửa.
Trong chiếc xe bọc thép 0705, một thanh niên ngồi ở ghế phụ đang nhai kẹo cao su với vẻ mặt có phần khinh thường, “Móa, 0718 ra vẻ cái gì chứ, cho dù lần này giết hơn chúng ta mấy con xác sống, cũng chỉ chênh lệch có 1000 tích phân thôi chứ mấy.”
“Phải đó, nhìn thực lực của đội trưởng bọn họ đi, theo tôi thấy từ đội trưởng đến các thành viên trong đội, chả ai làm được cái gì cả.” Một thành viên khác tỏ vẻ đồng ý.
Thanh niên ngồi phía sau thành viên kia xoa xoa mắt, “Cũng không thể nói như vậy, đội trưởng Tô Vũ vẫn rất mạnh, có thể người dị năng có thể sử dụng hệ thuỷ đến mức độ này cũng không nhiều lắm.”
Thanh niên nghe đồng đội khen Tô Vũ, rất không ủng hộ, “Có mạnh đến đâu thì có thể qua được đội trưởng chúng ta sao?” Cậu ta quay đầu lại nhìn người đàn ông ngồi ở phía sau ghế điều khiển, nịnh nọt hỏi: “Đúng không, đội trưởng?”
Người được cậu ta gọi là đội trưởng tên Sở Thành Phong, còn rất trẻ, khuôn mặt ẩn trong bóng tối, chỉ lộ ra chiếc mũi thẳng và chiếc cằm xinh đẹp. Khí áp quanh người của hắn cực thấp, cả người tản ra uy thế của cấp trên.
Hắn nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn chằm chằm thanh niên phía trước, chậm rãi nói: “Đội trưởng Vọng Nghị, trừ 300 tích phân, trở về lãnh phạt.”
Khuôn mặt của thanh niên lập tức suy sụp, vẻ mặt vô cùng đáng thương: “Đội trưởng, tôi sai rồi.”
Đáng tiếc Sở Thành Phong không nể tình chút nào.
Thang máy chậm rãi hạ xuống, ước chừng sau khi hạ xuống 100 mét, cánh cửa lại mở ra lần nữa.
Hai chiếc xe lần lượt ra khỏi thang máy, chạy đến bãi đậu xe ngầm của căn cứ An Châu. Sau khi đậu xe xong, các thành viên của hai đội nhảy xuống xe, đi về phía trạm kiểm soát an ninh.
Trạm kiểm tra an ninh được trang bị ba trang bị để kiểm tra tình trạng cơ thể, chủ yếu là kiểm tra xem có ai mang virus xác sống hay không.
Một số nhân viên y tế ngồi sau bàn, tập trung vào màn hình máy tính, phía sau bọn họ có hai đội quân nhân súng vác vai, đạn lên nòng đang đứng thẳng tắp.
Sở Thành Phong và Tô Vũ dẫn theo thành viên của hai đội xếp thành hai hàng, mãi cho đến khi tất cả các thành viên đều thuận lợi thông qua kiểm tra an ninh, nhân viên y tế và quân nhân duy trì trật tự mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhân viên y tế cười chúc mừng Sở Thành Phong và Tô Vũ: “Chúc mừng đội trưởng Sở, đội trưởng Tô thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, chào mừng trở lại nội thành của căn cứ An Châu.”
Sở Thành Phong và Tô Vũ bắt tay với bọn họ, sau đó au đó hai đội bước vào hành lang, trong hành lang cứ mười mét lại có cửa kim loại, bọn họ liên tiếp xuyên qua ba cánh cổng, cuối cùng trở lại nội thành của căn cứ An Châu.
Căn cứ An Châu dưới mặt đất có bảy tầng, tầng thứ bảy bọn họ ở là phần cốt lõi của toàn bộ thành phố dưới lòng đất. Cấp cao, quân đội, phòng nghiên cứu khoa học và phòng chăm sóc trẻ em của căn cứ đều được xây dựng tại đây.
Sở Thành Phong và Tô Vũ đứng sóng vai ở trước cửa.
Tô Vũ có mái tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt rất anh tuấn, thân hình của anh cao lớn, vai rộng eo hẹp, một đôi chân dài bên trong ủng quân đội, trông rất khỏe, màu da thì đen hơn Sở Thành Phong, hiện ra một màu lúa mì khỏe mạnh.
Anh nhướng mày nhìn về phía Sở Thành Phong, khiêu khích nói: “Đội trưởng Sở, nhiệm vụ lần này cám ơn.”
Hai đội của họ lần này cùng được cử đi kthăm dò mặt đất, tiểu đội mà Tô Vũ dẫn đầu phát hiện ra kho hàng lớn, đánh chết 73 con xác sống, tốt hơn tiểu đội của Sở Thành Phong rất nhiều.
Dựa theo quy tắc tích phân trong căn cứ, sau nhiệm vụ lần này, chênh lệch tích phân giữa hai đội chỉ là 1.000.
Sở Thành Phong nhìn Tô Vũ, người đàn ông trước mắt mang tinh thần phấn chấn, khuôn mặt anh tuấn, trong lòng hắn tự dưng lại có chút khô nóng khó hiểu, vì thế yên lặng dời tầm mắt, chỉ là lạnh nhạt “Ừm” một tiếng để trả lời.
Phản ứng của hắn làm cho Tô Vũ hết sức khó chịu, cũng lập tức quay đầu đi, không muốn nói thêm một câu nào với Sở Thành Phong nữa.
Sau khi Sở Thành Phong và Tô Vũ dặn dò đơn giản các thành viên trong đội của mình thì cả đội giải tán, hai vị đội trưởng phải đến văn phòng tư lệnh báo cáo tình hình.
Lần này bọn họ phát hiện ra nhà kho của một chuỗi siêu thị, bên trong có mười tấn vật tư, nếu có thể thuận lợi vận chuyển vật tư về căn cứ An Châu, chắc chắn sẽ là sự đảm bảo cho cuộc sống của 50.000 người.
Trong văn phòng tư lệnh.
“Thành Phong, Tô Vũ, làm tốt lắm!” Tư lệnh Hà Khang ít khi nói cười ngày thường nghe nói bọn họ tìm được một kho hàng siêu lớn chứa mười tấn vật tư, nhịn không được lộ ra ý cười, “Tôi lập tức sắp xếp tiểu đội dị năng không gian, tranh thủ vận chuyển vật tư về trong hai ngày này, các thành viên của mấy cậu cứ sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.”
“Rõ!” Sở Thành Phong và Tô Vũ trăm miệng một lời nói.
Hai người báo cáo xong thì đi ra khỏi văn phòng Hà Khang, Tô Vũ lập tức đi về phía trước, bày ra dáng vè không thèm quan tâm đến Sở Thành Phong.
Sở Thành Phong đi ở phía sau anh, ánh mắt dính chặt vào bóng lưng của Tô Vũ.
Bọn họ vừa trở về liền vội vàng đi báo cáo, còn không kịp thay quần áo, bởi vậy trên người Tô Vũ vẫn còn đang mặc bộ đồng phục tác chiến được thiết kế đặc biệt, bộ dồng phục tác chiến này không chỉ phác họa hoàn mỹ vòng eo rắn chắc dẻo dai của anh, thậm chí còn làm nổi bật đường cong của cái mông.
Sở Thành Phong nhìn chằm chằm cái mông của Tô Vũ nửa ngày, trong mắt tựa như dấy lên hai ngọn lửa đen, hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, trong lòng âm thầm đánh giá: “Mẹ nó, mông vễnh thật.”
Tô Vũ đi ở phía trước hoàn toàn không biết ánh mắt Sở Thành Phong nhìn về phía anh dâm ô đến thế nào, nhiệm vụ lần này anh ra rất nhiều mồ hôi, giờ phút này anh chỉ muốn đến nhà tắm công cộng tắm một cái.
Theo lý thuyết, Tô Vũ là đội trưởng, trong ký túc xá ở hằng ngày cũng có phòng tắm riêng, anh cũng không cần phải đến nhà tắm công cộng. Nhưng mà mỗi lần tắm ở phòng tắm riêng đều tốn đến 150 tích phân, Tô Vũ vì tiết kiệm tích phân cho các bạn nhỏ mà mình đã cứu về, thà rằng lựa chọn đến nhà tắm công cộng một phút một tích phân.
Tô Vũ đến nhà tắm công cộng, anh thoải mái cởi đồng phục chiến đấu trong phòng thay đồ, để lộ làn da màu lúa mì và thân hình săn chắc không có một chút mỡ thừa.
Nhìn từ phía sau, Tô Vũ có bờ vai rộng, vòng eo săn chắc, đôi chân thon dài, vóc dáng vô cùng hoàn hảo.
Sở Thành Phong dựa vào tủ lẳng lặng ngắm nhìn.
Tô Vũ cầm thau rửa mặt và khăn lông xoay người, thình lình đối mặt với Sở Thành Phong, anh giật mình.
“…… Sao anh lại ở đây?”
Tầm mắt của Sở Thành Phong từ từ di chuyển xuống, hắn phát hiện phía trước của Tô Vũ cũng rất hấp dẫn, cơ ngực cơ bụng đều rõ ràng. Ánh mắt anh thoáng tối sầm, ra vẻ tùy ý nói: “Nơi này là nhà tắm, đương nhiên tôi đến tắm rồi.”
Tô Vũ lộ ra vẻ mặt không thể tin, “Anh, đến nơi này tắm? Anh không sao đấy chứ.”
Ai mà không biết Sở Thành Phong là con ông cháu cha trong căn cứ. Hiện tại ba của hắn đang là lãnh đạo cấp cao của căn cứ, còn mẹ của hắn là viện trưởng của viện nghiên cứu trong căn cứ.
Hắn còn đến nhà tắm công cộng tắm á?
Sở Thành Phong không để ý tới châm chọc mỉa mai của Tô Vũ, mắt thấy Tô Vũ muốn vào nhà tắm, hắn nhanh chóng cởi đồ tác chiến ở trên người của mình, cơ thẻ trần trụi đi theo sát ở phía sau Tô Vũ.
Trong thời gian này nhà tắm công cộng hoàn toàn không có ai, Tô Vũ chọn bị trí trong góc, sau khi quét vân tay thì sử dụng vòi sen.
Dòng nước ấm áp đổ xuống rửa sạch cơ thể của Tô Vũ, đôi tay của Tô Vũ vuốt mặt, thoải mái đến thở dài một hơi.
Lúc này Sở Thành Phong cũng tới, hắn đứng ở ngay bên cạnh Tô Vũ, cũng mở vòi hoa sen.
Tô Vũ vừa vuốt mặt xong mở mắt ra thì liền thấy được Sở Thành Phong đứng bên cạnh, tầm mắt anh rơi xuống giữa hai chân Sở Thành Phong, một câu “Móa” buột miệng thốt ra.
Anh cũng không phải là cố ý muốn nhìn, thật sự là thứ bên dưới của Sở Thành Phong quá đáng chú ý, cái chiều dài kia, cái độ to kia……
Móa.
Hơn nữa không riêng gì cái gậy phía dưới đáng chú ý, dáng người Sở Thành Phong cũng…… Tóm lại là hoàn toàn một trời một vực với bề ngoài của hắn.
Màu da của Sở Thành Phong thiên về trắng, vẻ ngoài anh tuấn pha chút nữ tính, các đồng đội của Tô Vũ còn lén trêu chọc Sở Thành Phong là đại tiểu thư.
Thật sự không ngờ thân hình của đại tiểu thư lại…… cường tráng như vậy.
Cơ ngực căng phồng, khối cơ bụng rõ ràng, lại xuống phía dưới……
Ặc, khuôn mặt của Tô Vũ đột nhiên đỏ lên, anh đột nhiên cảm thấy nóng quá, vội vàng hạ nước xuống hai độ. Sau đó anh dứt khoát xoay người đưa lưng về phía Sở Thành Phong, nhắm mắt làm ngơ.
Sở Thành Phong thấy vẻ mặt của Tô Vũ liên tiếp biến hóa, thoáng cái liền đoán được anh suy nghĩ cái gì. Sở Thành Phong nhìn bóng dáng bị nước xối của Tô Vũ, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
Mà Tô Vũ đưa lưng về phía Sở Thành Phong càng tắm càng nhanh. Anh luôn cảm thấy Sở Thành Phong đang nhìn chằm chằm chính mình, trong lòng rờn rợn.
Anh thành thạo tắm sạch sẽ toàn thân rồi bước ra khỏi phòng tắm như chạy trốn, lúc đi đến phòng thay đồ, lau người thật kỹ, sau đó mua một bộ quần áo dùng một lần từ máy bán hàng tự động, mặc vào xong thì nhanh chóng rời khỏi nhà tắm công cộng.
Lần này Sở Thành Phong không đi theo Tô Vũ, sau khi người ta rời đi, hắn đứng ở dưới vòi sen Tô Vũ vừa mới tắm, trán chống vách tường, tay cầm dương vật thô dài của mình, trong đầu phác họa ra khuôn mặt và cơ thể của Tô Vũ, thở hổn hển tuốt thứ kia của mình.
“Ha…… Ha, Tô Vũ……” Nhớ lại nhớ lại dáng vẻ thường ngày của Tô Vũ: Nghiêm túc khi huấn luyện, tích cực khi đi làm nhiệm vụ, không phục khi thua mình. khi thắng lại thần thái sáng láng…… Gậy thịt trong tay càng lúc càng thô to dữ tợn hơn dưới động tác tuốt lên xuống của hắn.
Móa, đúng là gặp quỷ rồi.
Sở Thành Phong vừa tuốt vừa nhíu mày, hắn không biết bắt đầu từ khi nào, đối tượng ý dâm đã biến thành Tô Vũ.
Có thể là tần suất xuất hiện của tên kia quá cao cũng quá khoe khoang, khiến cho hắn không muốn chú ý cũng khó.
Chờ khi hắn phản ứng lại, hắn chỉ nghĩ muốn đè Tô Vũ ở dưới người, ép người đàn ông cao lớn kia phải thuần phục hắn.
Sở Thành Phong càng nghĩ càng xúc động, dương vật trong tay như con rồng lớn hung mãnh, tuốt nửa ngày mới bắn ra. Theo sau hắn tắt vòi sen, bình tĩnh mà rời khỏi nhà tắm.
Mà bọn họ không một ai biết, ban đêm cùng ngày, một tia gamma quét về phía trái đất mà không báo trước, trực tiếp gây ra biến dị lần hai trong cơ thể một số người.
Tô Vũ chính là một trong số đó.