Tiểu Sư Muội Móc Ra Còn Lớn Hơn Cả Ta

Minh Duệ không cảm thấy.

Hắn nhìn Ninh Phong Loan mở miệng, “Sư huynh, ngươi có biết chỗ này của mình đẹp lắm không?”

Giọng của Ninh Phong Loan mang theo thở dốc cùng nghi hoặc, “Ưm…… đẹp sao?”

Minh Duệ cũng rất thích nghe sư huynh của mình phát ra âm thanh  như vậy, thế là vừa tiếp tục chơi núm vú của đối phương, vừa trả lời khẳng định, “Rất đẹp, ta rất thích.”

Mà Ninh Phong Loan nghe được câu trả lời của đối phương, chỉ cảm thấy nếu mình là đế vươngnhân gian thì thế nào cũng là một tên hôn quân, bởi vì y vậy mà bởi vì lời của Minh Duệ, đã không còn khó có thể tiếp nhận thân thể của mình như thế nữa rồi. 

…… Rõ ràng trước đó vẫn luôn oán hận, vẫn luôn cảm thấy thân thể của chính mình rất buồn nôn, vẫn luôn tự ghét bỏ nó.

Nhưng giờ phút này trong mắt Minh Duệ không hề có vẻ chán ghét nào, có chỉ là si mê cùng yêu thích, sao hắn không thay đổi sắc mặt chứ?

Hơn nữa Minh Duệ không chỉ thể hiện sự yêu thích của mình bằng ánh mắt, động tác trên tay cũng càng ngày càng làm càn, khi thì chậm rãi xoa bóp, khi thì dùng sức đến làm cho viên thịt xuất hiện vệt đỏ…… Cảm giác tê dại và đau nhức dâng lên từ nơi đó, không ngừng đánh úp lại Ninh Phong Loan, làm cho y lại run lên lần nữa.

Có điều sự run rẩy giờ phút này lại hoàn toàn khác trước đây, trước đó Ninh Phong Loan run rẩy là vì khẩn trương mang theo sợ hãi, mà hiện tại tuy rằng cũng khẩn trương, nhưng càng nhiều hơn bị khoái cảm ép đến có chút khó có thể chịu đựng.

Thế là Ninh Phong Loan lại bắt đầu xin tha, “Minh Duệ…… chậm…… ưm, chậm một chút……”

Nhưng Minh Duệ nghe được giọng động tình của y, biết thực ra y đã động tình rồi, cho nên sao hắn có thể nghe theo chứ?

Thế là hắn chẳng những không chịu chậm lại, còn dùng khe hở ngón tay kẹp lấy phần thịt giống như mã não trên đỉnh ngực, không nhẹ không nặng mà vân vê.

‘’Ưm……” Ninh Phong Loan cảm thấy vừa rồi đã rất sung sướng, sung sướng đến gần như muốn chịu không nổi, nhưng bị vê một chút như vậy, chỉ cảm thấy khoái cảm trước đó chỉ là mưa xuân lả lướt, hiện tại mới là mưa rền gió dữ.

Sau khi y rên rỉ một tiếng thì run rẩy càng dữ hơn, thậm chí nhịn không được nghiêng sang một bên, đồng thời kêu lên: “Ưm a, không chịu nổi……”

Nếu không phải một bàn tay Minh Duệ vẫn đang ôm eo của y thì chỉ sợ Ninh Phong Loan đã trực tiếp ngã xuống giường đá cứng rắn rồi.

Nhưng tuy rằng y không có ngã, tình huống hiện tại cũng hoàn toàn không xem là đẹp đẽ gì.

Bởi vì tư thế giờ phút này của y càng thêm không chịu nổi…… vạt áo nửa mở rũ xuống một chút, làm y lộ ra nhiều da thịt hơn không nói, cánh tay che ngực bên kia cũng vì thế mà nới lỏng ra —— y phản xạ có điều kiện bắt lấy vạt áo của Minh Duệ để phòng ngừa mình sẽ thật sự ngã xuống.

Nhưng điều này cũng dẫn tới bộ ngực trần của y càng lộ ra ở trước mắt Minh Duệ, mà Minh Duệ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, hắn đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy đầu vú đến gần mình vào trong miệng.

Ninh Phong Loan bị động tác của Minh Duệ sợ ngây người, bởi vì y chưa bao giờ nghĩ tới lúc thân mật còn sẽ xảy ra chuyện như thế này.

Y vốn định buông vạt áo của Minh Duệ ra, nhưng bởi vì kích thích bất ngờ này, chẳng những không buông ra, ngược lại nắm càng chặt hơn, ngay đến đốt ngón tay cũng trở nên xanh trắng.

Thậm chí y còn bởi vì hai luồng khoái cảm đột nhiên đánh úp cùng một lúc này mà cả người ngửa về càng thêm nghiêm trọng hơn……

Mái tóc đen của y tán loạn trong không khí, nửa người trên còn hình thành một độ cong duyên dáng, mà chiếc cổ trắng nõn của y hiện lên một vòng cung giống như hiến tế, trái cổ không ngừng lăn lộn, làm cho người ta chỉ muốn cắn lên.

Càng đừng nói đến từng tiếng rên rỉ quyến rũ tuyệt vời, “Nóng…… ngứa…… A…… Minh Duệ…… Minh Duệ……”

Y kêu tên của người đang gây sóng gió trên thân thể của y, “Nóng quá…… Đầu lưỡi nóng quá, không chịu nổi…… A ưm…… A a!”

Y cũng không biết hai viên thịt mềm dị dạng của mình, vậy mà có thể mang đến cho y khoái cảm như thế.

Mà khi mới bắt đầu Minh Duệ cũng không ngờ sư huynh mẫn cảm đến mức như vậy, dẫu sao mình chỉ là mới chơi ngực của đối phương mà thôi, còn có trăm ngàn loại thủ đoạn chưa xài đến nữa.

Nhưng sau khi hắn mút liếm láp đầu vú ở trong miệng, thì phát hiện da thịt vốn trắng nõn của sư huynh đã chuyển sang màu anh đào, hai chân càng là vô thức cựa quậy..

Minh Duệ biết sư huynh dễ dàng đáp ứng lời mời cá nước thân mật cũng là bởi vì quá thích mình, nhưng bản chất đối phương vẫn là người dễ xấu hổ, nếu không phải sướng đến không cách nào suy nghĩ, thì chắc chắn không sẽ làm ra động tác dâm mĩ như thế.

Hắn lại nghĩ đến lúc trước từng nghe nói qua, có một loại người trời sinh mẫn cảm, chẳng những có thể đạt được khoái cảm tột đỉnh trong ái dục, cũng có thể để cho người khác sung sướng vô cùng.

Nghĩ đến sư huynh chính là như thế…… Mình thật đúng là may mắn mà!

Thế là Minh Duệ càng thêm linh hoạt chơi hai viên thịt ở trong tay và trong miệng.

Hắn vuốt ve gốc núm vú của sư huynh, từ dưới lên trên cho đến đầu núm vú, khi thì mềm nhẹ vặn xoắn, khi thì thật mạnh xoa nắn, đồng thời dùng sức hút một cái, gần như mút cả nửa vú của sư huynh nửa vào trong miệng mình, sau đó dùng đầu lưỡi vòng quanh quầng vú, một lát sau tới gần đầu vú, liếm láp khảy khảy liên tục nhiều lần……

Ninh Phong Loan chỉ cảm thấy mình bị chơi đến dục tiên dục tử, thậm chí khóe mắt đều thấm ra nước mắt tới, hơn nữa hai chân của y cọ xát càng mạnh hơn, dòng nước ấm chảy ra càng lúc càng nhiều.

Nhưng thứ khoái cảm này thực ra rất kỳ quái, y vừa cảm thấy mình sắp chết chìm ở trong đó, vừa lại cảm thấy không đủ, thế là chỉ có thể tiếp tục gọi tên của người trong lòng, đồng thời run rẩy vặn vẹo ở trong lòng ngực đối phương, không biết là muốn tránh né, hay là muốn nhiều hơn.

Y thật sự không hiểu gì cả, y không hiểu tình trạng hiện tại của mình mê người đến thế nào, không hiểu mình vặn vẹo dâm mĩ đến cỡ nào…… Y chỉ cảm thấy chính mình giống như một nắm tuyết đầu mùa, bị Minh Duệ nắm trong lòng bàn tay, đặt ở trong miệng, nháy mắt tiếp theo liền tan ra.

Mà sau khi Minh Duệ mút đầu vú thêm một cái nữa thì dùng hàm răng cắn nhẹ núm vú, than nhẹ mở miệng, “Sư huynh ngọt quá!”

Ninh Phong Loan:……

Trước đó xấu hổ, nhưng còn có thể chịu đựng kiềm chế được, nhưng sau khi nghe xong tiếng than thở rõ ràng không có bất kỳ lời dâm đãng nào của Minh Duệ, lại bỗng nhiên không chịu nổi nâng cánh tay đã buông xuống lên, chặn hai mắt của mình, đồng thời cũng không nghiêm túc răn dạy Minh Duệ: “Không…… không được nói bậy, a……”

Ngọt gì chứ? Nơi đó…… sao nơi đó lại ngọt chứ?

Minh Duệ bị động tác và giọng nói mang theo rên rỉ của sư huynh nhà mình chọc cười, lại trả lời một câu, “Toàn thân của sư huynh đều rất ngọt, ta đều muốn nếm thử……”

Ninh Phong Loan nghe vậy ngón chân cũng cuộn tròn lên.

Hơn nữa y rõ ràng muốn đứng đắn một ít, nhưng giọng lại cực kỳ mềm, “Không được nói bậy nữa!”

Minh Duệ nghe vậy, môi lưỡi rời khỏi núm vú của y, bắt đầu bắt đầu hướng lên trên liếm mút, vừa lưu lại trên người vài vệt ướt, vừa trả lời, “Có phải nói bậy hay không, chờ lát nữa sư huynh sẽ biết.”

Khi vừa nói xong câu này, vừa vặn liếm yết hầu của Ninh Phong Loan.

Đây là nơi nguy hiểm, ngày thường Ninh Phong Loan tuyệt đối sẽ không để ai chạm vào, nhưng bởi vì là Minh Duệ, cho nên y không có phản ứng quá lớn, nhưng dưới thân của y lại bị kích thích trào nước ấm ra, hơn nữa lần này còn là một con sóng lớn……

Lần này quần của Ninh Phong Loan thật sự ướt đẫm, đùi Minh Duệ cũng cảm nhận được một trận ướt nóng, dường như có thứ gì đó xuyên thấu qua váy lụa và quần thấm ướt nơi đó.

Hơn nữa ngũ cảm của người tu chân rất mạnh, bởi vậy ngoại trừ cảm giác bên ngoài, Minh Duệ còn ngửi thấy được một mùi tanh ngọt nhàn nhạt, đang tản ra ở trong không khí.

Ninh Phong Loan cũng ngửi thấy được, bởi vậy thân thể y chợt cứng đờ……

Khoái cảm còn đang len lỏi giống như ngọn lửa thiêu đốt ở trên người của y, nhưng trái tim y lại như rơi vào động băng.

Cố tình lúc này Minh Duệ có chút giật mình ngẩng đầu dò hỏi, “Sư huynh chẳng lẽ……”

Bắn ra sao?

Nhưng cho dù có mẫn cảm, cũng sẽ không chỉ mới chơi ngực đã bắn ra như thế.

Còn bắn ra nhiều như thế? Còn làm ướt quần của cả hai người?

Nhưng tuy rằng mùi của sư huynh mê người, nhưng lại không giống mùi tinh dịch của nam tử.

Bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn, Minh Duệ càng thêm nghi hoặc.

Hắn tìm tòi nhìn sư huynh, nhưng Ninh Phong Loan lại cắn môi, nghiêng đầu sang một bên, rõ ràng là không chịu trả lời.

Minh Duệ càng thêm không rõ nguyên do, cho nên chỉ có thể tự đi tìm đáp án.

Tay của hắn rời khỏi viên thịt của Ninh Phong Loan, định dò xuống dưới.

Ninh Phong Loan ngược lại nháy mắt hiểu được động tác của Minh Duệ, tay của y buông lỏng vạt áo của đối phương định ngăn cản.

Nhưng sao y có thể ngăn cản được, ngược lại cứ trông giống như y bắt lấy cổ tay của Minh Duệ để người ta sờ dương vật mình lần nữa vậy.

 

Trả lời