Sau đó tân vương và lão thần liền thấy nhau là ngứa mắt qua một quãng thời gian, bọn họ phát hiện bệ hạ đánh trận trâu bò thì trâu bò thật, ra tay cũng độc ác, mà khi nghị sự mỗi ngày lại không được…
Không phải há mồm là ‘giết’ khiến các đại thần nghẹn hết sức thì chính là buồn bực ngán ngẩm ngồi trên ngai vàng chỉ lo chơi chim.
Các đại thần bất mãn với chuyện này sao?
Không!
Bọn họ quả thực rất vui!
Một tên vua đầy đầu chỉ biết đánh trận, không có tài năng chính trị quả thực chính là cơ hội tốt để cho đám đại thần bọn họ phân quyền đoạt lợi!
Hơn nữa, tuy Jofar nắm quân đội trong tay, mà quân đội không có cách nào tiến vào hoàng cung, y cũng không thích dẫn theo nhiều người, thời gian dài như vậy bọn họ biết Jofar chỉ tín nhiệm hai vị Đại thần quan.
Một vị là Hesse nhìn qua liền nghiêm túc cứng nhắc dễ dao động (bối phận là từ thời lão vua cũ).
Một vị là Nefes đoan trang mỹ lệ như lọ hoa hoặc là tình nhân của Jofar
Các đại thần lập tức chọn xong con đường, nhân lúc tân vương vẫn là tên ngu chính trị, khẩn trương dao động Hesse làm bia đỡ đạn để tặng cho tân vương một cú lừa!
Bass dù chỉ đoán thôi, đều có thể đoán được bộ dạng hưng phấn lén lút xoa tay vô số lần của các đại thần xui xẻo nọ.
Bọn họ không biết, mấy kiểu như Jofar đối ngoại tàn bạo, chính trị không có tài cán gì, không xem báo cáo, tín nhiệm Hesse, bỏ mặc đại thần….———— đều là diễn cả!
Trên bàn trước mặt Jofar đều là báo cáo các nơi mà ban ngày ‘lười’ xem, chắc là ngầm kêu người sao chép một phần, lúc này đều không sai một chữ tập hợp trên tay Jofar.
Bây giờ Jofar vừa cùng Nefes thương lượng làm sao đánh chết đám lão bất tử kia, vừa vuốt Bass, trong tay cũng không bỏ xuống xấp giấy cói dày cộp.
Bass căm giận bất bình: Quá đáng rồi! Vuốt mèo không đã hơn sao? Không cho làm việc, mau sờ ta đi!
Mà bên cạnh Jofar chỉ có hai Đại thần quan thân cận?
Ha ha, Bass có ngu đi nữa cũng nhìn ra rồi, Hesse được người xem như thân tín của vua Pharaoh cũng chỉ là miếng pho mát Jofar đẩy ra ngoài để mấy con chuột nếm ngon ngọt, mà Nefes mới chính là bẫy phía dưới!
Thân tín thật sự là ai thì hoàn toàn không cần hỏi.
Bass nghe tin tức mà Nefes cố ý tiết lộ, kỳ thực tự cho là có thể giấu trời qua biển, tất cả mọi điều mà tất cả đại thần mặt ngoài làm việc thật ra là đang phân quyền biết được —— đều là Jofar để cho bọn họ biết.
Ngay cả mỗi bước đi của bọn họ cũng đều là do vị vua anh tuấn tàn nhẫn bị bọn họ nhận định là ‘kẻ ngốc chính trị’ này an bài sẵn.
Bao gồm cả danh hiệu ‘kẻ ngốc chính trị’ này!
Hiện tại Jofar làm tân vương còn cần đám cựu thần làm việc, cho nên liền vẽ cho bọn họ một cái bánh lớn.
Âm thầm bảo Nefes sắp xếp bồi dưỡng tốt người của mình, chờ bồi dưỡng xong thì đám đại thần này cũng vô dụng rồi.
Về phần người không còn tác dụng…
Nghe Jofar và Nefes nói chuyện, nói không chừng không bao lâu nữa, những kẻ đang chờ miếng thịt này sẽ phát hiện ra những chiếc răng nanh sắc nhọn mà vị vua anh tuấn trên ngai vàng sẽ lộ ra….
… híz-khà-zzz.
Người đàn ông này đáng sợ quá đi.
Bass vừa nghe vừa nghĩ, bị đối thoại của bọn họ làm cho nổi cả da gà, đặc biệt là Jofar —— hiện giờ người đàn ông giết người như ngóe, tâm đen như mực này còn đang vuốt lưng của cậu kìa!
Từng cái từng cái~
Động tác mềm nhẹ lúc thường không biết vì sao lúc này lại có hiệu ứng khủng bố như thế.
Bass:… Đệch, đệch, đệch, đệch mợ cuộc đời, cuối cùng y cũng muốn với con mèo nhỏ này ư?!
Jofar vuốt mèo tuốt một nửa lại phát hiện cảm giác có chút không đúng, cúi đầu nhìn xuống.
Hửm?
Sao vật nhỏ lại xù lông rồi?
“Bệ hạ?”
Nefes đang nói chuyện nhận ra chủ nhân không tập trung, nhẹ giọng gọi.
“Ừm.” Jofar lại ngẩng đầu, nhìn Bass xù lông là do vải cọ sát ra tĩnh điện, ra hiệu cho Nefes tiếp tục.
Nefes liền nói tiếp lời vừa rồi: “Việc giảm nô lệ bạo động bằng cách sửa đổi bộ luật chắc chắn sẽ không thể thực hiện được, ngài là tân vương, nô lệ đều là tù binh từ rất nhiều nước trong những năm chinh chiến gần đây, không nói đến số lượng quá khổng lồ, không nói ở nước ta chỉ mới một năm, dân thường thật sự sẽ không để ý mình đang ở quốc gia nào, chỉ cần có thể đáp ứng những nhu cầu cơ bản ăn ở là có thể quen dần, nhưng điều đó chỉ xảy ra sau một thời gian dài.”
“Hiện tại, tù binh mới vừa bị bắt, tâm lý tràn đầy bất mãn và oán hận với Ai Cập, cho nên lúc này chúng ta cần biện pháp nghiêm khắc mạnh mẽ để làm suy yếu bọn họ, làm cho bọn họ sinh ra kính sợ chịu thúc đánh, mới có thể bỏ đi ý định phản kháng, khi ngày đó đến, cần phải thay đổi bộ luật như lời của đại thần quan Hesse đã nói, từ sự tàn ác khắc nghiệt trước đây dần dần chuyển sang động viên có điều kiện.”
Chỉ có như vậy, các nô lệ mới cảm thấy yên tâm, mới có thể hoàn toàn phục tùng, thậm chí biết ơn hoàng đế, sản sinh ra dính dáng với Ai Cập.
Suy nghĩ của Hesse hôm nay quả thực là cách làm truyền thống, dành đãi ngộ tốt cho tù binh sau khi đánh tan một quốc gia, đưa vào tân dân, không vào hộ tịch nô lệ. Có thể bày ra nhân từ lôi kéo lòng dân.
Nhưng chuyện này cũng không thể làm ngay lập tức.
Số lượng nô lệ hiện tại ở Ai Cập gấp hơn mười lần so với các thế hệ trước, Jofar đã thống nhất gần như tất cả các quốc gia trên vùng đất này!
Nếu như không kiềm chế nghiêm khắc các nước bại trận vào lúc này, mà lại dùng phương pháp nhân ái truyền thống, như vậy bọn họ sớm muộn sẽ bị trong ứng ngoại hợp xé cho tan nát.
Coi như thống nhất, cũng không giữ được!
Ánh mắt Jofar xa xôi mà sắc bén, khi lật đổ quốc gia đầu tiên, y liền không ngần ngại nghĩ đến mọi chuyện tương lai, vừa mới bắt đầu liền dùng phương thức tàn nhẫn hung hăng hù dọa những kẻ muốn phản kháng y!
Hesse chính là không nghĩ rõ ràng điểm ấy, thậm chí không thấy rõ bộ mặt thực sự của chủ nhân mình hầu hạ, giở chiêu trò cùng với đám đại thần kia ở trước mặt Jofar, sau đó mới bị y trách mắng như thế.
Biểu hiện của ông ta quá ngu rồi… Nefes bất đắc dĩ than thở ở trong lòng, cuối cùng bổ sung: “Cho nên thần cho là, ngài có thể đổi thành chủ nơi nô lệ bạo động nghiêm trọng nhất thành mấy vị tướng quân từng theo ngài trong quân đội, để bọn họ mang binh lính tạo thành uy hiếp với nô lệ.”
Những tướng quân đã từng đi theo Jofar chinh chiến đều là những người chiến đấu anh dũng tắm máu tràn đầy lệ khí , không ít nô lệ bị thua trận đều đã từng nhớ kỹ mặt của bọn họ, đồng thời trở thành bóng ma tâm lý tối tăm nhất, chỉ cần bọn họ đi thì loạn đảng hoàn toàn không dám phản kháng!
Nefes nói xong, lẳng lặng chờ Jofar quyết định.
Jofar thả giấy cói trong tay xuống, con ngươi xanh thẳm nhìn thẳng nàng, Nefes theo bản năng thẳng lưng, có chút bất an, nhưng rất nhanh đáy mắt Jofar đã hiện lên vẻ hài lòng.
“Ngươi quả nhiên rất thông minh, Nefes.”
Bass dưới bàn cũng gật gật cái đầu mèo: Người phụ nữ này là chính khách trời sinh, thảo nào có một vị cấp cao từng nói, muốn học chính trị, trước tiên phải học phụ nữ .
Nefes lập tức thở một hơi, trên mặt có nụ cười.
Ngón tay Jofar gõ gõ số chồng báo cáo dày cộm kia: “Nhưng mà —— ”
Nefes ngẩn ra: Nhưng mà?
“Chỉ có như vậy còn chưa đủ. Ngươi quá khinh thường quyết tâm của nhân loại, trong đám nô lệ sợ chết kia cũng có dũng sĩ chân chính không sợ cái chết.”
Nefes: “Chuyện này…”
Sắc trời dần muộn, thị nữ lặng lẽ thắp sáng chân đèn, bóng tối nhảy múa theo ánh nến trong hốc mắt và chiếc mũi thẳng của Jofar, nổi bật trên khuôn mặt lãnh bạch như ngọc của y, hàng mi vàng rực rỡ như lông vũ, cùng hai con ngươi băng lam đặc biệt không có nhân khí.
Giống như một tác phẩm điêu khắc thạch cao.
“Đối với những người này, đe dọa là không đủ.”
‘’Vậy…”
“Ta sẽ công bố một đạo luật.” Y nói: ” Nếu ai trong số nô lệ phát hiện ra những nô lệ khác đang bí mật tụ tập để âm mưu làm phản, nếu như tố giác, như vậy ta sẽ để hắn tách khỏi nô tịch, phong cho người đó danh hiệu quý tộc cấp thấp nhất, ban tặng đất đai tài phú!”
Đãi ngộ giữa nô lệ và dân thường khác nhau một trời một vực, chưa nói đến quý tộc cấp thấp nhất, dù cấp thấp nhất thì cũng là quý tộc! Là chuyện tốt mà dân thường nằm mơ cũng không dám nghĩ đến!
Nô lệ đều là nhiều nước khác nhau cư trú lẫn lộn, cho dù có chút tôn nghiêm không tố cáo quốc gia của mình, nhưng sẽ không tố cáo người nước khác sao?
” Sư tử dù mạnh đến đâu cũng không thể thoát khỏi bầy linh cẩu ——” Jofar cực kỳ lạnh lùng nói: “Cho nên mới khiến người ta cực kỳ chán ghét như thế.”
*
Việc về nô lệ xử lý xong, đến lượt việc tư.
Bass còn chưa lấy lại tinh thần từ việc chủ nhân Pharaoh biến thái của mình thật ra là một ‘tâm cơ boy’, Nefes đã bồi một câu: “Bệ hạ, giữa hai vị công chúa, cuối cùng thì ngài vừa ý vị nào?”
Tại cổ Ai Cập, vua Pharaoh thích kết hôn với họ hàng gần từ lâu đã không còn là bí mật.
Một số vị vua ở các triều đại trước đây cưới em gái hoặc chị gái của mình, còn những người không có chị em gái thì phải lấy mẹ ruột của mình.
Như vậy nhằm bảo đảm con trai của Thần là vua Pharaoh có huyết mạch thuần khiết, mọi người đều biết không thể kết hôn cận huyết, sẽ ảnh hưởng đời sau, tuy nhiên, theo một số ghi chép lịch sử, nhược điểm này chưa bao giờ xuất hiện trong đời sau của Pharaoh, cũng coi như một điểm thần kỳ rồi.
Bây giờ, Jofar đã hai mươi sáu tuổi, tại Ai Cập cổ đại mà mười hai mười ba đã phải thành gia lập nghiệp, đến nay hậu cung trống không mọc cỏ, dòng dõi càng chẳng thấy được một mống nào!
Tất cả mọi người đều nôn nóng muốn Jofar mau chóng lập vương hậu sinh con nối dõi, ứng cử viên hàng đầu chính là hai cô em gái không bị Jofar giết lúc trước.
Động tác vuốt mèo của Jofar ngừng lại.
Mặt mèo của Bass cứng đờ.
Nefes cười híp mắt.
Im lặng một lát, vẻ mặt của Jofar lạnh lùng, y nói: “Ta có mèo.”
Bass điên cuồng gật đầu: Đúng đúng đúng, y có ta rồi!
Khóe miệng Nefes giật một cái: “… Bệ hạ tôn kính, mèo không thể mang thai đời sau của vương thất thuần khiết cho ngài. Huống hồ, thứ cho thần nói thẳng, trong lồng ngực ngài là một con mèo đực.” Cho nên ngươi gật đầu cái rắm ấy!
Bass: Phốc, xuyên tim.
Jofar lại đàng hoàng trịnh trọng: “Nhưng ta yêu Bastet.”
Bass nghe như thế lại kích động lên: “Meo ——!” Đúng! Chúng ta yêu nhau! Ta yêu cái giao diện này của y lắm luôn!
Jofar: “Ừm.”
“……”
Không chỉ khóe miệng, ngay đến gân xanh trên trán của Nefes cũng đập theo, nàng nghiến răng nghiến lại, cười nhạt nói: “Dù thế nào, thần cũng chuẩn bị xong lễ tuyển hậu rồi, ba ngày sau, mời ngài chọn ra một vị vương hậu ở trước mặt các bách quan! Lỡ đâu ngài xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vương thất Ai Cập sẽ không có người nối dỗi!” Mẹ nó, cho dù ngài chỉ lừa chúng thần cũng được!
Jofar không nói lời nào, hắn cụp mắt xuống, dường như đang suy nghĩ.
Bass nhìn y không lên tiếng, ôi mẹ nó, vầy là giao động rồi à.
Cậu ngay lập tức đứng dậy khỏi chân y rồi lao vào ngực y, giáng một miêu quyền vào khuôn mặt anh tuấn của Jofar!
“Meo !!!”
—— Đồ cặn bã, trong nhà đã có mèo còn muốn lấy vợ! Có tin ông đây sẽ chết cho ngươi xem không!!!
Cho ngươi dao động cho ngươi dao động này!
“Đừng nghịch nữa.” Jofar cau mày, ngửa đầu tránh móng vuốt của Bass, mặc kệ có thể bị dị ứng hay không, y giơ tay đón lấy hai móng vuốt của Bass.
Hai người tựa như như cao thủ võ lâm đối chưởng.
Jofar cau mày: “Bast, đừng nghịch.”
Bass (‘皿´): Ta muốn cắt chym ngươi! Đồ cặn bã đáng chết!
Nefes:…
Một mèo một người giằng co trong chốc lát dưới vẻ mặt không chút cảm xúc của Nefes, Jofar đột nhiên nói: “Thế này đi, ngày mai Bast sẽ lên ngôi Mèo Thần, sau đó để Mèo Thần chọn, nó chọn ai thì người đó chính là vương hậu của ta!”
Bass và Nefes: “…” Một người một con mèo nâng cằm.
Để, để ai chọn?
Ta?
Mặt Bass lộ ra mèo ăn cứt khiếp sợ. jpg
Lông chym, có phải ngươi chưa uống thuốc không, có cần tăng liều lượng không?
Một liều gây chết người có đủ không???