Trò chơi bắt đầu, Tạ Đình Ngọc, chị gái MC Dương Ý và ca sĩ cùng tổ Trịnh Vân cùng nhau thương lượng tuyến đường của tổ bọn họ.
Tạ Đình Ngọc khá hiểu biết các đội viên trong nhóm mình, biết rằng Phương Bạch là người yêu thích trung thành các trò chơi mạo hiểm, nhưng Lạc Lạc thì trái ngược hoàn toàn với Phương Bạch, vô cùng sợ kiểu trò chơi nguy hiểm tốc độ cao kia, trò chơi này cần cả tổ hoạt động cùng nhau, nhất định là họ sẽ có ý kiến khác nhau.
Tiếp đó chính là tổ của Chu Kha, Chu Kha và Nhược Thần gần như là chiến sĩ hình lục giác, cả đức trí thể mỹ đều được phát triển toàn diện, không sợ hãi thứ gì, nhưng Nhược Thần lại có một nhược điểm nho nhỏ hầu như không ai biết đến, đó là hắn sợ độ cao, chuyện này bị Tạ Đình Ngọc ngẫu nhiên biết được.
Còn cả nữ diễn viên trong tổ bọn họ nữa, theo ấn tượng của Tạ Đình Ngọc trong ấn tượng hình như cũng mang phong cách nhu nhược, hẳn là cũng không am hiểu những trò chơi mạo hiểm này, cho nên đây đều nhược điểm của tổ họ.
Cho nên lựa chọn đầu tiên của bọn họ nhất định không phải là những trò mạo hiểm trên cao, đây hẳn là loại hạng mục có nhiều thẻ nhất.
Tạ Đình Ngọc đơn giản phân tích xong, Dương Ý và Trịnh Vân liếc mắt nhìn nhau một cái, đều phải hơi thay đổi cách nhìn về anh, không nghĩ tới, nhìn dáng vẻ Tạ Đình Ngọc dễ bắt nạt như quả hồng mềm ấy vậy mà đầu óc lại không tệ lắm.
“Vậy tổ chúng ta có phần thắng sao?” Trịnh Vân nhanh chóng hỏi, tuy rằng không được chung nhóm với đỉnh lưu ở đây, nhưng nếu có thể thắng một lần thì lần này cũng không lỗ, ít nhất vẫn thu hoạch được chút chút.
“Cậu có sợ độ cao không?” Nhờ thường xuyên lướt web, Tạ Đình Ngọc thế nhưng cũng từng xem qua chương trình này rồi, Dương Ý là MC thường trú của chương trình, cô cũng thường xuyên phải tham gia những trò chơi có yêu cầu cao độ trong chương trình, cho nên anh biết cô có thể, nhưng Trịnh Vân thì quả thật là lần gặp đầu tiên. Hiện giờ biến thành Tạ Đình Ngọc và Dương Ý đồng thời nhìn cậu ta chằm chằm.
“Khụ….. Tôi, tôi có thể.” Trịnh Vân quyết tâm hung hăng nói, vì kiếm chút lưu lượng, không được cũng phải được.
Màn ảnh đi theo tổ bọn họ đã phát sóng trực tiếp cả quá trình họ thương lượng một cách cực kỳ rõ nét.
269F: Trời ạ, Tiểu Ngọc phân tích giỏi ghê, anh ấy hiểu rõ các thành viên trong nhóm ghê, quả nhiên là anh cả của cả nhóm.
270F: Chiến sẽ hình lục giác hahaha, Tiểu Ngọc nghĩ, quả nhiên là đám em trai ưu tú của ta ha ha ha.
271: Phân tích có lý quá, đột nhiên có chút muốn từ người qua đường biến thành fan của Tạ Đình Ngọc nha, sao trước kia lại không phát hiện ra chứ.
272F: Tiểu Ngọc nhà chúng ta vốn dĩ chính là chàng trai kho báu mà, chỉ là những thành viên khác quá nổi bật, mới che giấu mất ánh ánh của Tiểu Ngọc nhà chúng ta thôi.
Các tổ bàn bạc xong kế hoạch của tổ mình, chuẩn bị xuất phát, vì thời gian có hạn, cho nên càng chơi nhiều trò thì phần thắng càng cao.
Ngay từ đầu tổ vàng của Tạ Đình Ngọc đã chạy như điên về phía tàu lượn siêu tốc rồi.
Quả nhiên ban đầu tổ đỏ của Chu Kha sẽ không chọn những phương tiện trò chơi trên cao, mà là đi về phía trò chơi mạo hiểm dưới thấp như trò vượt thác, nhìn qua là biết đều đã bàn bạc qua rồi, cả hai tổ đều rất là ăn ý, tiếng còi vừa vang lên một cái là đều nhanh chóng chạy về phía mục đích ngay.
Chỉ có tổ xanh dương của Phương Bạch vẫn còn đang tranh luận mãi không thôi, Phương Bạch nóng lòng muốn chạy theo Tạ Đình Ngọc về phía tàu lượn siêu tốc, Hà Lạc ngại mất mặt, chưa nói là chính mình không dám chơi tàu lượn siêu tốc, nhưng lại không đồng ý đi về phía đó, hai người ở đó ồn ào nhốn nháo cãi nhau như hai em học sinh tiểu học vây. Chọc cười một đám khán giả đang xem phát sóng trực tiếp, khiến cho số người xem phát sóng trực tiếp liên tục tăng cao, đã tăng hơn gấp đôi kể từ khi bắt đầu phát sóng.
1432F: Màn đấu võ mồm của hai bạn này có thể khiến tôi cười chết, Phương Bạch cũng không biết đau lòng Lạc Lạc chút, thấy tàu lượn siêu tốc một cái là mắt sáng lên như đèn pha ô tô.
1433F: Trúc mã của chúng ta chính là một đôi hoan hỉ oan gia mà, quá đáng yêu, ồn ào nhốn nháo cùng nhau trưởng thành, anh Hoan đứng đó đều có chút dư thừa.
1434F: Không phải là Phương Bạch còn không biết Lạc Lạc không dám chơi mấy trò chơi mạo hiểm này đó chứ, tôi nhớ rõ trong một gameshow cá nhân trước đó Lạc Lạc đã nôn ra sau khi ngồi xe bay xong mà.
1435F: Quá xí hổ, tui thấy hình như là Phương Bạch không biết thật đó, cùng nhóm lâu như vậy cũng không biết đồng đội mình sợ cái gì, fans còn ship CP làm gì nữa, quá giả.
1436F: Cùng nhau lớn lên từ nhỏ sao có thể không biết, bên trên đừng phỏng đoán lung tung.
1437F: Thế, nếu đã biết trước rồi lại còn ép Lạc Lạc đi chơi trò chơi mạo hiểm kia, vậy thì không phải là Phương Bạch còn tồi hơn sao, cũng không biết thông cảm cho đồng đội một chút, mấy tổ khác hoà thuận thế mà.
1438F: Vốn dĩ bây giờ đang là lúc làm nhiệm vụ, nếu cái này cũng không làm được, cái kia cũng không dám làm, vậy thì về nhà mà ngồi moi chân cho khỏe, đã đi làm đĩ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, Phương Bạch chỉ là muốn thắng thôi, đang thi đấu đó, vì sao không thể thử chứ, thật sự cho rằng cả thế giới đều phải chuyển động quanh anh của mi chắc.
Trong phần bình luận, nhắn đi nhắn lại, fan only của hai bên bắt đầu đấm nhau, fan CP trọng thương ôm ngực đứng im xem xét.
Cuối cùng, MC cùng tổ với Phương Bạch Hà Lạc phải đứng ra hoà giải, nói là trò tàu lượn siêu tốc bên đó đã bị tổ vàng đoạt trước, giờ có qua đó thì số thẻ nhặt được cũng không nhiều lắm, nếu không thì đi nhà ma bên kia cũng được, cũng là trò chơi mang tính kích thích.
Nể mặt anh ta, hai người tạm thời ngừng chiến, ba ông con trai đi vào nhà ma khủng bố, địa điểm yêu thích của các cặp đôi, lúc vào thì mỗi ông một nơi, lúc ra thì mỗi tay của Phương Bạch treo một người, cả khuôn mặt đều viết hai chữ “cạn lời”, nhưng trên tay lại cầm một xấp thẻ, rất là bội thu.
Tổ của Tạ Đình Ngọc đi chơi hết các trò chơi mạo hiểm trên cao một lượt trước, chơi xong, chân của ba người đều mềm nhũn, nhưng số thẻ thu được thật sự rất nhiều. Tạ Đình Ngọc nhìn vẻ mặt tái xanh của Trịnh Vân, sợ cậu ta quá miễn cưỡng, kết quả, cậu ta vỗ vỗ ngực, trên mặt là vẻ anh đây rất ổn, anh rất ok.
Chơi được hơn nửa thời gian, tổ tiết mục tuyên bố đã đến thời gian nghỉ giữa giờ, sắp xếp một khu vực để các khách mời có thể ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi một chút, còn có thể tương tác qua lại để đề cao đề tài của chương trình hôm nay một chút.
Cuối cùng thì mấy người cũng có thể xúm lại trò chuyện với Tạ Đình Ngọc, tuy toàn bộ chương trình đều sẽ phát sóng trực tiếp, chỉ có thể nói những lời phía chính phủ có thể phát sóng.
Đến đầu tiên, Tạ Đình Ngọc đang bê một đĩa sushi cuốn, hai má phình phình, đột nhiên, từ bốn phương tám hướng, vài bóng người che khuất cả ánh sáng, anh ngây ngốc ngẩng đầu.
“Anh, cho em một miếng.” Phương Bạch là người đầu tiên ghé sát lại nói. Tạ Đình Ngọc theo bản năng đưa mấy miếng sushi cuốn còn lại cho hắn, kết quả một bàn tay của hắn lướt qua mâm, trực tiếp cầm nửa cái sushi anh đang đặt ở bên miệng, a ô một cái, nhét vào miệng mình, sau đó quay ra vừa nhai vừa nhìn mấy người khác với vẻ mặt khoe khoang.
Ba người kia:……. Cái tên này, nhìn thế nào cũng chỉ muốn đấm cho một trận.
Tạ Đình Ngọc:……… Thằng nhóc thúi này, ở đây nhiều thức ăn như vậy, sao cứ suốt ngày đoạt một miếng ăn kia của anh già này chứ / giận!
Trịnh Vân đứng ở bên cạnh Tạ Đình Ngọc, vốn đang rất vui vẻ khi mấy vị lưu lượng kia thế nhưng lại xúm qua, còn muốn tiến lên nói mấy câu bắt chuyện làm quen, kết quả bọn họ chỉ vây quanh Tạ Đình Ngọc, tức khắc không dấu vết chen cậu ta ra ngoài.
Đã khá quen với loại vây quanh này, Tạ Đình Ngọc chia đĩa sushi cuốn cho bọn hắn xong, vốn là buổi sáng dậy muộn chưa kịp ăn gì, lại phải là một đống hoạt động sử dụng thể lực, anh quá đói bụng, thế là lập tức theo dõi gà viên chiên xù nơi góc bàn xa xôi, lại hơi ngại khi phải duỗi dài tay ra lấy.
Anh mới nhìn được có hai giây thì hộp gà viên chiên xù kia đã được một đôi tay xinh đẹp chuyển đến trước mặt anh, Thẩm Nhược Thần nhìn vẻ mặt của anh là biết anh đang thèm cái gì, chuyển món anh muốn ăn qua, tiện mở miệng nói.
“Đình Ngọc, có phải buổi sáng còn chưa ăn uống hẳn hoi gì mà đã đến rồi hử.” Giọng nói vừa dịu dàng lại có từ tính, fans nghe xong đều muốn say.
Tạ Đình Ngọc nhanh chóng dùng ánh mắt tự cho là ẩn nấp len lén liếc nhìn Chu Kha bên cạnh một cái, tay bê gà viên chiên xù Thẩm Nhược Thần đưa qua, chỉ vừa qua tay đã để trước mặt Chu Kha, “….. Đúng vậy ha ha ha, cho nên bây giờ anh phải ăn nhiều một chút, Chu Kha, đây là gà viên chiên xù Nhược Thần lấy đấy, em cũng đói bụng rồi ha, mau ăn đi, đừng đứng đơ ra thế…..” Lại giục một lúc.
Chu Kha không chút suy nghĩ, bê hộp gà viên chiên xù lên ăn luôn, anh bảo hắn ăn thì hắn ăn thôi.
Thẩm Nhược Thần cau mày, sao lại thế này, sao lại là Chu Kha nữa, hắn cứ thấy có chỗ nào sai sai nhưng lại không nói rõ được.
Phương Bạch cùng còn héo không muốn ăn đồ vật Hà Lạc nhìn Thẩm Nhược Thần ăn mệt, trộm cười.