Đang Đu CP Thì Lại Bị Đám Chính Chủ Thay Phiên XXX

Cứ như vậy, Chu Kha và Tạ Đình Ngọc đều không nói cho những người khác, ngày hôm sau lập tức lên máy bay bay đến hải đảo nghỉ phép, chỉ có Vu Mạn biết địa chỉ cụ thể của nơi đó, nhưng Chu Kha nhờ cô ấy giữ bí mật với những người khác, tuy không biết tại sao phải giữ bí mật với mọi người dù chỉ là đi du lịch sưu tầm phong tục, nhưng Vu Mạn vẫn luôn rất hài lòng với bất cứ ý tưởng và quyết định của người làm đội trưởng như Chu Kha, tất nhiên sẽ để tâm đến lời dặn của hắn.

Chính đó cũng là điều khiến cô ấy khó hiểu, ngày hôm sau, các thành viên còn lại quả nhiên đến hỏi hành tung của hai người, cô ấy chỉ nhất mực kéo dài nói mình cũng không rõ, mặc cho Phương Bạch với Hà Lạc có vừa đấm vừa xoa như thế nào cũng nhất quyết bảo vệ bí mật, còn hỏi ngược lại bọn họ muốn biết địa điểm để làm gì, bọn họ tức khác ngậm miệng không đáp, như bị câm vậy.

Nhưng điều khiến cô ấy thấy buồn bực chính là, trước kia Chu Kha cũng rất hay đi du lịch khắp các nơi trên thế giới để sưu tầm phong tục, sao không thấy mấy người này quan tâm nơi hắn đi như vậy chứ, chẳng lẽ là vì Tạ Đình Ngọc? Vì đứa bé bình phàm cô ấy luôn bồi dưỡng theo cách chăn thả này ư?

Vì để chính mình không dao động, Tạ Đình Ngọc đã tắt điện thoại ngay từ trước khi lên máy bay rồi, đây cũng là lần đầu anh ra nước ngoài mà không đi công tác, có loại cảm giác rất khác, như là áp lực trên người lập tức được giải toả, tuy Tạ Đình Ngọc biết chỉ có thể trốn được trong thời gian ngắn, nhưng anh cũng rất muốn tận hưởng kỳ nghỉ này thật vui vẻ.

Hai người ngồi khoang thương gia, không gian ghế ngồi rất rộng rãi, Tạ Đình Ngọc hưng phấn nói chuyện với Chu Kha, lại nhìn ngắm những đám mây đủ mọi hình dáng kỳ dị ngoài cửa sổ, như bị thôi miên, cuối cùng không chống lại được cơn buồn ngủ, hơi ngửa ra sau ngủ thiếp đi. 

Chu Kha nhìn như đang đọc sách, nhưng Tạ Đình Ngọc vừa ngủ thiếp đi là hắn lập tức phát hiện ngay, đứng dậy nhờ nhân viên lấy một tấm thảm lông đắp cho anh, còn giúp anh điều chỉnh phần lưng ghế ngồi, để anh có thể ngủ càng thoải mái hơn.

Làm xong mọi thứ, Chu Kha khựng lại, đột nhiên cầm lấy di động chụp một đám mây tròn vo mềm mại đáng yêu ngoài cửa sổ.

Góc trái tấm ảnh lộ ra nửa bóng người Tạ Đình Ngọc, vì gần đây không tích cực vận động nên sườn mặt anh lúc ngủ có hơi tròn tròn, tóc hơi rối, miệng khẽ mở ra do nằm ngửa. 

Phần dưới cổ bị Chu Kha dùng chăn bọc thật kỹ, trông như con nhộng vậy, ở trong mắt Chu Kha thế nhưng không phân biệt được là đám mây ngoài cửa sổ đáng yêu hơn hay Tạ Đình Ngọc đáng yêu hơn.

Chu Kha kết nối với wifi trên máy bay, đăng bức ảnh này lên tài khoản mạng xã hội của mình. Tin nhắn dò hỏi của đám Phương Bạch tức khắc nhảy ra, nhưng hắn không thèm đọc mà đăng xuất luôn.

Chu Kha: Mây đáng yêu / hình ảnh

Các fans theo dõi hắn bị đánh một phát không kịp trở tay, sao thế này, hoá ra đầu gỗ Chu còn nhớ mật khẩu tài khoản mạng xã hội của chính mình sao, bọn họ cho rằng người cả năm chỉ đăng được mấy cái status như hắn chắn chắn đã quên mật khẩu rồi.

Fans phóng to bức ảnh kia ra, thưởng thức, phân tích bức ảnh khắp 360 độ không góc chết, kết luận được địa điểm là trên máy bay, là có hành trình gì mới sao? Hoặc là đã đến kỳ du lịch sưu tầm phong tục tập quán mới của người chế tác nhà chúng ta rồi? Nhìn khắp một lượt, cuối cùng fans mới phát hiện ra một góc nhỏ bên dưới lại là Tạ Đình Ngọc đang ngủ.

Fans CP tức thì điên cuồng lướt đến.

1F: Chắc là nhóm có chương trình mới, chế tác Chu của chúng ta đi sưu tầm phong tục thường không dẫn theo những người khác, lữ trình tự do lại cô độc, linh hồn thả lỏng hoàn toàn.

2F: Không phải hành trình của nhóm đâu nhá, chắc là đi sưu tầm phong tục thật đấy, hôm nay Lạc Lạc và Phương Bạch có công chuyện khá, đều có tin tức lộ ra, nhưng hình như tâm tình mấy em ấy hôm nay không ổn lắm á, là do ghen ghét hai ông anh được đi du lịch miễn phí sao hì hì.

3F: Đúng là mây giữa ảnh rất đáng yêu, nhưng tốt nhất là anh đang nói về mây nhá, Chu Kha / đầu chó / đầu chó.

4F: Cảm giác đầu gỗ Chu đột nhiên thông suốt, bức ảnh này rất có nội hàm đó.

5F: Tuy rằng trông ngủ há mồm có hơi ngốc, nhưng anh cả đều đã 26 tuổi rồi, sao trông vẫn tươi non mơn mởn như sinh viên vậy, đáng yêu chít đi được.

Tạ Đình Ngọc hoàn toàn không biết gì về cuộc thảo luận của cư dân mạng về bức ảnh này, anh ngủ thẳng một mạch đến khi đến nơi, lúc xuống máy bay còn đang ngơ cả người, tóc cong cong, đáng yêu tới mức tiếp viên hàng không cũng không nhịn được phải che miệng cười trộm.

Chu Kha cầm tay vị anh trai còn chưa tỉnh ngủ này, lấy hành lý xong, gọi xe di chuyển đến chỗ ở đã được đặt sẵn, nơi hắn thuê là một bộ biệt thự hai tầng dùng để nghỉ phép, được xây dựng bên bãi biển và bờ cát, vừa ra ngoài là có thể ngắm biển rộng vô hạn, cảm giác nếu ở đây thì tâm tình sẽ luôn rất tốt đẹp. 

Chu Kha sắp xếp hành trình rất hoàn hảo, ngay đêm đầu tiên đã có hội lửa trại hoan nghênh du khách tham quan do người dân địa phương tổ chức, tổ chức ngay trên bãi biển, rất nhiều người sẽ mặc trang phục địa phương truyền thống vừa múa vừa hát, nhảy nhót đàn tấu xung quanh lửa hội.

Ban đầu Tạ Đình Ngọc còn hơi hơi thẹn thùng, Chu Kha vẫn luôn cổ vũ anh đi vào nhảy chung, sau lại, anh bị một cô nhóc người địa phương nhiệt tình lôi kéo gia nhập vào đội ngũ đang ca múa, dù gì cũng là người từng học khiêu vũ, rất nhanh anh đã từ chân tay luống cuống trở thành người có thể nhảy ra dáng ra hình, chơi đến mồ hôi đầy mình, nhưng lại cười đặc biệt vui vẻ.

Chu Kha vẫn luôn đứng ngoài vây xem, cầm camera ghi lại nụ cười đẹp đẽ và từng cử động của Tạ Đình Ngọc, tất cả đều là linh cảm của hắn.

Sau bức ảnh chụp đám mây đăng ban sáng, hắn lại đăng bức ảnh thứ hai lên tài khoản mạng xã hội của mình.

Chu Kha: Nụ cười tốt đẹp nhất / hình ảnh

Trong hình, tất cả mọi người nhảy múa xung quanh lửa hội đều đang cười, cười cong mắt và lộ ra hàm răng trắng tinh, Tạ Đình Ngọc lộ ra nửa sườn mặt bên trái, cảm giác cả người anh như đang sáng lên, bình luận bên dưới tăng vùn vụt, nhưng hắn không hề để ý .

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Chu Kha bắt được cái đuôi của linh cảm, trở về viết nhạc cả đêm, đến tận hôm sau khi trời hơi sáng mới ngủ.

Hai người nghỉ ngơi đến buổi chiều, Chu Kha đưa Tạ Đình Ngọc đi theo dân bản xứ cùng nhau ra biển, ngồi du thuyền đi câu, đây là một hoạt động rất khảo nghiệm tính kiên nhẫn, ngay từ đầu Tạ Đình Ngọc còn không ngồi yên được, mãi không câu được gì, Chu Kha lại câu được hết con này đến con khác, khiến Tạ Đình Ngọc hâm mộ muốn chết.

Chu Kha nói với anh là phải giữ tâm thanh tịnh, chớ nóng nảy, như nhà sư ngồi thiền vậy, hai người nhìn mặt trời đỏ rực đang dần lặn xuống mặt biển, có loại cảm giác trầm ngâm tĩnh lặng như linh hồn sắp siêu thoát vậy, tuy rằng cuối cùng Tạ Đình Ngọc vẫn không câu được con cá nào, nhưng Chu Kha câu được không ít, bọn họ vui vẻ ăn một bữa tiệc cá sống cắt lát.

Chu Kha lại vui vui vẻ vẻ đăng ảnh, lần này chỉ để lộ bóng lưng của Tạ Đình Ngọc.

Ngày thứ ba họ đi học lặn, ngắm nhìn rặng san hô mỹ lệ và bơi lội cùng đàn cá, ngày thứ tư thì dậy thật sớm đi xem mặt trời mọc bên bờ biển. Mỗi một ngày của Tạ Đình Ngọc đều trôi qua vừa phong phú vừa mỹ lệ.

Vì hoàn toàn thoát khỏi phiền não trước khi xuất phát, di động anh vẫn luôn tắt máy, hôm nay xem mặt trời mọc xong, bọn họ trở về ngủ bù, hình như linh cảm của Chu Kha nảy lên rất mãnh liệt, vẫn luôn chui trong phòng cầm nhạc cụ gõ gõ đánh đánh, từ lúc đến đây, lần đầu tiên Tạ Đình Ngọc cảm giác có chút nhàm chán.

Nhìn chằm chằm di động một lát, cuối cùng anh không nhịn được mở máy lên, vừa khởi động máy, mở khoá, một đống tin nhắn, thông báo lập tức bật ra, suýt nữa khiến điện thoại Tạ Đình Ngọc chết máy.

Anh cau mày nhấn vào tin nhắn chưa đọc đầu tiên.

Nhược Thần: Đi sưu tầm phong tục với Chu Kha? Đột ngột vậy.

Nhược Thần: Chơi vui quá ha,  thế nhưng không trả lời tin nhắn, bình thường vừa gặp em đã muốn trốn, hoá ra đối với Chu Kha thì không như vậy sao, hay lắm!

Tạ Đình Ngọc không biết mỗi ngày Chu Kha đều sẽ rất vô tình đăng ảnh có anh lên mạng, trong lòng khiếp sợ, nghĩ sao hắn lại biết mỗi ngày anh đều chơi rất vui vẻ chứ, còn cả cụm “hay lắm” với dấu chấm than phía sau này nữa, làm anh thấy cần cổ chợt lạnh.

Nhanh nhẹn tắt đi cửa sổ chat với Nhược Thần, anh mở ra khung tin nhắn chưa đọc thứ hai.

Lạc Lạc: Tiểu Ngọc, sao anh có thể bỏ lại em rồi đi du lịch với anh Chu Kha chứ / khóc lớn. Em cũng muốn đi với anh cơ ơ ơ ơ.

Lạc Lạc: Anh, em thấy anh Chu Kha đăng ảnh, hai người đến đảo nào vậy, em lập tức mua vé máy bay bay đến đó, đưa em đi chung với chứ ứ ứ ứ / khóc lớn

Lạc Lạc: Anh, sao anh lại không để ý đến emmmm / khóc đặc biệt to. Em có còn là người anh yêu nhất không ~~ sao anh không nói lời nào ~~~” câu sau này, suýt nữa thì Tạ Đình Ngọc đã hát lên rồi.

Kế tiếp đều mấy lời kiểu không ốm mà rên như vậy, Tạ Đình Ngọc trực tiếp nhảy qua, trong lòng có chút kỳ quái nghĩ, chẳng lẽ Chu Kha chia sẻ ảnh chụp lên group chat nhóm bọn họ sao, nhưng khi anh mở nhóm đó ra thì lại không có tin nhắn mới.

Chẳng lẽ….. Chẳng lẽ bọn họ giấu mình lập một nhóm chat khác sao! Tạ Đình Ngọc rất shock.

Trả lời