Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cứ Bị Đám Người Yêu Của Kẻ Thù Quấn Lấy

Quý Sâm lái xe chạy về hướng của các đội viên.

Sau khi hội hợp với các đội viên, mọi người nhìn thấy nhóm Quý Sâm không bị thương nặng thì không khỏi an tâm.

“Tiếp theo chúng ta đến trạm xăng xem còn xăng hay không.” Quý Sâm chỉ chỉ một vị trí trên bản đồ, mọi người thu dọn chuẩn bị xuất phát.

Trên đường, khi Quý Sâm đi ngang qua một số siêu thị nhò và tiệm thuốc thì đều sẽ đi vào tìm kiếm một chút, chỉ là không có bao nhiêu thu hoạch.

“Đúng là không thấy người có dị năng ở trong thành phố này.” Quý Sâm nhìn nhìn chung quanh, hơi nhíu mày.

Cả thành phố cứ như một thành phố chết, chỉ còn lại có xác sống.

“Đội trưởng, phía trước có một siêu thị lớn.” Cốc Hi Nhiên nhìn thấy tòa nhà phía trước, vội vàng nói.

“Vào xem đi.” Quý Sâm ra lệnh, tuy rằng bọn họ không thiếu đồ ăn, nhưng những người sống sót thiếu.

Đoàn người tiến vào siêu thị, thoáng cái đã dọn sạch xác sống trong siêu thị, trong siêu thị vẫn còn một ít đồ ăn chưa bị lấy đi, những người sống sót vui mừng khôn xiết, vội vàng cất vào ba lô.

Đối diện siêu thị là một cái hẻm nhỏ, một người đàn ông trung niên nhìn thấy đoàn của Quý Sâm xuất hiện thì vội vàng núp vào, mà ngay khi nhìn thấy Yến Ly bước xuống xe thì tức khắc mở to hai mắt nhìn, ngay sau đó lộ ra vẻ hung ác.

Đó là thằng nhóc đã mua hết gạo của ông ta vào ngày đầu tận thế! Làm hại ông ta chỉ có thể kéo dài hơi tàn bằng hai túi gạo, may mà gã thức tỉnh dị năng hệ thủy, cho nên mới miễn cưỡng sống sót lái xe đến thành phố này, gia nhập vào một đội mạnh!

Nếu Yến Ly nhìn thấy người đàn ông này thì sẽ nhận ra đối phương chính là ông chủ tiệm gạo cố tình nâng giá để lừa tiền cậu, kết quả bị cậu nhìn thấu thì lại lì lợm la liếm bán hết gạo cho cậu.

Ông chủ tiệm gạo nhìn chằm chằm Yến Ly ở đối diện, khi ông ta nhìn thấy Yến Ly thế mà còn lấy một chai đồ uống từ trong không gian ra đưa cho một thằng nhóc thì tức khắc đỏ mắt, người này vậy mà lại là dị năng hệ không gian, trong đó nhất định có rất nhiều thức ăn đã mua ở chợ khi đó!

Ông ta lén tới gần siêu thị, muốn nghe xem bọn họ đang nói cái gì.

“Hôm nay đã trễ rồi, đêm nay chúng ta cứ nghỉ ngơi ở chỗ này đi, ngày mai lại đến trạm xăng dầu.” Quý Sâm nhìn sắc trời mờ nhạt bên ngoài, nói.

“Vâng!” Mọi người đồng loạt đáp.

Ông chủ tiệm gạo nghe được từ trạm xăng dầu này, trong lòng mừng thầm, đây là ông trời muốn cho những người này thua ở trong tay bọn họ rồi! Thế mà muốn đến cướp căn cứ xăng dầu của bọn họ sao?

Lúc này ông ta có thể lấy được đồ ăn trong không gian của thằng nhóc đó rồi!

Ông chủ tiệm gạo vội vàng lặng lẽ rời đi, chạy về nói tin này với những người khác nói ở trạm xăng.

“Ông nói thật sao? Thật sự có rất nhiều đồ ăn sao?” Tại trạm xăng dầu, một người có dị năng nghe ông chủ tiệm gạo nói xong thì kinh ngạc hỏi.

“Đương nhiên là thật rồi, lúc trước tôi nhìn cậu ta mua rất nhiều đồ ăn, cậu ta còn mua rất nhiều thịt, nhất định là còn chưa ăn hết đâu!” Ông chủ tiệm gạo lời thề son sắt nói, “Hôm nay tôi còn nhìn thấy cậu ta lấy đồ uống từ trong không gian ra!”

“Đồ uống?! Mẹ nó, lâu rồi tôi còn chưa uống đồ uống gì cả!”

“Nếu bọn họ muốn đến chỗ của chúng ta, thế thì chúng ta có thể nhân cơ hội bắt bọn họ, chịu gia nhập thì chũng ta giữ lại, xương cứng liền giết chết, lão đại nhìn thấy chúng ta lấy được nhiều đồ ăn như thế thì chắc chắn sẽ thưởng cho chúng ta!” Một người khác nói.

“Không sai! Tối nay chúng ta tranh thủ thời gian bố trí bẫy đi, đánh bọn họ không kịp trở tay!”

“Được!!!” Mọi người hoan hô đáp.

Trạm xăng dầu rất lớn, tất cả các thành viên của đội đóng quân ở nơi này đều là người có dị năng, có khoảng 5-60 người, cơ bản đều là người sống sót của thành phố C; ngoại trừ căn cứ trạm xăng dầu này, bên trong thành phố C còn có vài căn cứ, đều tụ tập người có dị năng ở thành phố C, tất cả mọi người đều nghe theo sự chỉ huy của một người.

Về phần những người bình thường không có dị năng, bọn họ hoặc là vẫn đang trốn trong các ngóc ngách của thành phố C, hoặc là bị nhóm có dị năng này bắt về nhốt lại để làm việc cho bọn họ.

Phía sau trạm xăng có một căn phòng nhỏ, bên trong nhốt hơn 20 người bình thường, bọn họ xanh xao vàng vọt nằm trên mặt đất ngủ, có người còn có dấu vết bị đánh đập.

Lúc này, một người có dị năng mở cửa, hô vào bên trong: “Mau dậy làm việc cho tao, mau đến giúp lắp thuốc nổ đi, nếu không ngày mai tụi bây đừng mơ sẽ có cơm ăn!”

Mọi người vội vàng ngồi dậy, đi theo người có dị năng đặt bẫy.

Bọn họ vừa mới đều nghe được cuộc nói chuyện của đám có dị năng, biết ngày mai sẽ có người đến đây, nhưng trong lòng bọn họ biết rõ ràng, đối mặt với đội ngũ dị năng đông đảo hùng mạnh ở trạm xăng, xác suất chiến thắng của những người mới đến gần như là bằng không.

Ngày mai, có thể trong căn phòng nhỏ của bọn họ lại có thêm một ít bạn đồng hành rồi.

Giữa những người bình thường, có một thiếu niên khuôn mặt lấm lem bụi bặm, cậu ta không chớp mắt mà đi theo giữa những người bình thường, đôi mắt đen trắng rõ ràng lén lút quan sát cẩn thận vị trí của mấy cái bẫy.

Rạng sáng, cuối cùng mọi người cũng lắp thuốc nổ, một tên có dị năng đứng ở một bên vừa ngáp dài vừa vội vàng lùa bọn họ về phòng nhỏ.

“Anh ơi, em muốn đi vệ sinh.” Thiếu niên dáng vẻ nhịn lâu rất gáp gấp nói với tên có dị năng.

“Chậc! Đi nhanh đi, đừng có mơ chạy trốn đấy!” Tên có dị năng cầm chìa khóa, dẫn thiếu niên đi vào nhà vệ sinh tương đối hẻo lánh.

Phía sau nhà vệ sinh là một mảnh đất hoang mọc đầy cỏ dại, chiều cao của cỏ dại có thể che khuất hoàn toàn bóng dáng của một người trưởng thành.

“Xong chưa!” Tên có dị năng thô lỗ gọi với vào bên trong, nhà vệ sinh không có cửa, gã hoàn toàn không lo lắng thiếu niên sẽ chạy trốn.

“Xong rồi!” Thiếu niên vội vã vọt ra, đầu đụng vào người của tên có dị năng!

“Mẹ nó, mày……!” Tên có dị năng đang muốn chửi ầm dạy cho thằng nhóc này một trận, đột nhiên, gã cảm thấy không đúng.

Tên có dị năng cúi đầu nhìn thì hoảng sợ mở to hai mắt, ơ, rõ ràng vết thương của gã hai ngày nay đã gần lành hẳn rồi, tại sao lại đột nhiên chảy nhiều máu như thế?!

Mà bàn tay của thiếu niên đang chạm vào vết thương của gã, dưới ánh đèn tối tăm, dòng máu đỏ tươi không ngừng trào ra, tựa như có thứ gì đó đang hút chúng ra vậy.

“Mày, mày làm cái gì?!” Giọng của tên có dị năng trở nên suy yếu, bởi vì mất máu quá nhiều, cơ thể cũng không còn sức lực.

“Không có gì nha, chỉ là giúp vết thương của anh trầm trọng hơn mà thôi ~” Thiếu niên cười tủm tỉm nói, nhìn người đàn ông trước mắt dần dần mất đi ý thức, thiếu niên rõ ràng không lớn lắm, nhưng trên mặt lại không hề có vẻ sợ hãi hoảng sợ.

Thiếu niên cẩn thận mà nhìn phương hướng trạm xăng dầu, lấy chìa khóa của tên có dị năng, sau đó nhân lúc không có ai chú ý tới nơi này thì liền nhanh chóng kéo tên có dị năng ném vào trong một gian trong nhà vệ sinh, tiếp đó nhân lúc bóng đêm, cậu ta lặng lẽ ẩn mình trong đám cỏ dại đất hoang, nhanh chóng chạy dọc đường, tìm một nơi kiên nhẫn chờ đợi ngày hôm sau.

Ngày hôm sau, nhóm Quý Sâm lái xe đến hướng của trạm xăng dầu, khi còn cách trạm xăng vài trăm mét,, đột nhiên, một thiếu chui ra từ bãi cỏ ven đường, ra sức vẫy tay với bọn họ.

Nhóm Quý Sâm ngừng xe lại, có chút cẩn thận đánh giá thiếu niên đột nhiên xuất hiện này.

 

Trả lời