“Ưm……” Yến Ly nhắm chặt mắt, tựa như không nhìn thấy thì có thể xem như không có chuyện gì xảy ra.
Hai tròng mắt tối tăm của Quý Sâm hơi rũ, vẻ mặt có chút phức tạp, hắn cảm nhận được dị năng khô cạn dần dần khôi phục, nắng hạn gặp mưa rào, một lúc sau, khi dị năng ngừng khôi phục, Quý Sâm lập tức buông lỏng Yến Ly ra, hắn nhìn thanh niên thở hổn hển, giọng hơi khàn: “Xin lỗi đã mạo phạm cậu rồi.”
Yến Ly sửng sốt, cậu nhìn đôi mắt không biết tại sao lại có chút âm u của Quý Sâm, nội tâm run lên, thấp giọng nói: “Không, không sao, chỉ là vì chạy thoát mà thôi, sau này chúng ta cũng không kéo quan hệ.”
Quý Sâm nhận thấy được sự sợ hãi của Yến Ly, vội vàng phục hồi tinh thần lại, trong mắt hiện lên một tia ảo não, hắn vừa mới nhớ tới một số ký ức không thích trước kia, dẫn tới cảm xúc có chút không tốt…… Tuy rằng hình như Yến Ly đã hiểu lầm hắn, nhưng người này quá nhạy bén rồi.
“Đến phiên tôi.” Ôn Mộ Sanh không biết đã đi đến bên cạnh Yến Ly từ lúc nào, duỗi tay xoa xoa đầu tóc của đối phương, sau đó đưa tay vuốt ve từ má đến cằm của thanh niên, hơi hơi nâng mặt của đối phương lên, nở nụ cười dịu dàng rồi hôn lên môi Yến Ly.
Nụ hôn của Ôn Mộ Sanh rất thoải mái, nếu là một cô gái bình thường, đối mặt với nụ hôn của một người đàn ông ôn hòa và đẹp trai như vậy, nói không chừng sẽ thích hắn rồi?
Nhưng mà Yến Ly nhìn đến nụ cười của Ôn Mộ Sanh, trong đầu liền không tự giác nhớ đến chuyện kiếp trước, cậu nhắm mắt lại, yên lặng mà nghĩ, đừng bị người này lừa, chớ quên bộ dạng thật sự của anh ta.
Hôn xong, Ôn Mộ Sanh còn mổ nhẹ lên cánh môi hơi sưng đỏ của Yến Ly, tuy rằng mặc dù cảm nhận được sự căng thẳng và phản kháng của đối phương, nhưng hôn đối phương cảm giác rất dễ chịu, hắn rất thích.
Có điều…… rốt cuốc tại sao Yến Ly lại kháng cự hắn như vậy? Hình tượng hoàn hảo và dịu dàng của hắn chắc chắn không có khuyết điểm nào mới đúng chứ?
Yến Ly vừa hồi phục hô hấp, vừa nhìn thoáng qua không gian của mình.
Vừa rồi trong lúc bị Ôn Mộ Sanh hôn, cậu nhận thấy được không gian đã xảy ra biến đổi, tuy rằng hiện tại không có thời gian nhìn kỹ, nhưng khi cậu nhìn thấy không gian của mình đã trở thành nơi nghỉ dưỡng có núi, có nước còn có nhà gỗ thì vẫn nhịn không được hưng phấn lên, lập tức ném việc hôn môi ra sau đầu.
“Bây giờ chúng ta rời khỏi thế nào?” Ôn Mộ Sanh nhìn thoáng qua cửa phòng lung lay sắp đổ, xác sống sắp xông vào.
Yến Ly phục hồi tinh thần lại, mở miệng đề xuất phương pháp mà mình nghĩ ra.
“Khá phiền nhất chính là xác sống ở lầu một, nếu chúng chưa xông vào thì sẽ dễ dàng hơn một chút.” Yến Ly nhỏ giọng nói, “Vậy chúng ta có thể giết chúng từ cửa sổ lầu hai.”
“Các anh có thể giữ lại dị năng vừa mới khôi phục để đối phó xác sống bên ngoài không, không gian bên trong tòa nhà có hạn, đám xác sống không thể tràn vào toàn bộ, chúng ta có thể dùng súng hoặc vũ khí để đối phó.”
Quý Sâm nghe Yến Ly nói, trong mắt lộ ra một tia khen ngợi, suy nghĩ của đối phương không khác hắn lắm, vì thế hắn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Tôi không có vấn đề.”
Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi cùng đồng ý.
Đột nhiên, ầm một tiếng, xác sống ngoài cửa phòng phá cửa! Mấy chục con xác sống sắp chen vào!
Ôn Mộ Sanh nhanh chóng dựng một bức tường băng, chặn cơ thể xác sống lại, mà đầu của chúng nó còn lộ ở phía trên.
Quý Sâm không nói hai lời giơ súng bắn liên tục mấy phát, hết sức vững vàng bình tĩnh, mỗi một viên đạn đều bắn trúng đầu của xác sống một cách chính xác!
Hai người Bạch Cảnh Chi và Ôn Mộ Sanh hai cũng bắt đầu dùng súng bắn, tuy rằng mặc dù độ chính xác không cao bằng Quý Sâm, nhưng tay hai người rất nhanh, trong thời gian ngắn đã thành thạo cách sử dụng súng ộ chính xác dần dần được cải thiện.
Yến Ly giơ khẩu súng hạng nặng lên, nhắm vào não của xác sống, bằng —— viên đạn bắn trúng đầu của xác sống.
Pằng —— lại là Lại một phát bắn nữa, viên đạn nhanh chóng bay về phía xác sống ở cửa, nháy mắt xuyên qua bộ não của xác sống!
Yến Ly bình tĩnh mà nổ súng, không lãng phí một viên đạn nào, khuôn mặt mang theo tính trẻ con mặt toát ra một tia sắc bén; ba người ở đây âm thầm quan sát Yến Ly, nhìn thấy kỹ thuật bắn của Yến Ly đều nhịn không được lộ ra khen ngợi, ngay sau đó như suy tư gì, kỹ thuật bắn súng của đối phương cũng không giống với người mới sử dụng súng lần đầu nhỉ……
Bốn người giết xong xác sống ở hành lang lầu 4 thì đi xuống lầu 3, hành lang cũng tràn ngập xác sống, bốn người dùng súng giết hầu hết xác sống, sau đó đổi thành Yến Ly vung gậy, nhanh chóng giải quyết đám xác sống còn lại, thành công đi đến lầu hai.
Yến Ly hơi cắn răng, đá bay một con xác sống nhào về phía mình, sau đó giơ gậy đập xuống! Máu đỏ thẫm lập tức bắn tóe ra.
Năng lực cận chiến của ba người còn lại mạnh hơn Yến Ly rất nhiều, bọn họ đều đều ít nhiều từng học kỹ thuật chiến đấu tự vệ, bởi vậy động tác vung gậy giết xác sống vừa gọn gàng lại nhanh nhẹn, rất nhanh đã giết sạch xác sống ở lầu hai.
Vì tránh cho xác sống lầu một bò lên, cầu thang từ tầng một lên tầng hai đã bị Ôn Mộ Sanh tạm thời dùng tường băng chặn lại, bốn người đi đến cửa sổ của một văn phòng trên tầng hai, bên ngoài cửa sổ chính là đám xác sống dày đặc.
Nhiều xác sống như vậy, nếu bọn họ cứ trực tiếp xông ra như vậy, nhất định sẽ bị xé tan thành từng mảnh.
Yến Ly nhìn đám xác sống đang chen chúc bên nhau, cậu lấy ra một lọ cồn từ trong không gian.
“Tôi nghĩ được một cách, trước hết hất cồn lên trên người xác sống bên dưới, sau đó dùng dị năng hệ hỏa của anh đốt xác sống, sau khi thiêu chúng xong thì chúng ta lại ra ngoài.” Yến Ly nhìn Quý Sâm nói, ngay sau đó nhìn nhìn Ôn Mộ Sanh, “Bức tường bên ngoài của tòa nhà này sẽ không cháy, nhưng để ngăn chặn ngọn lửa đốt cháy cửa tầng một, có thể dùng tường băng ngăn bên cạnh cửa lớn.”
“Cậu có đủ cồn sao?” Quý Sâm hỏi.
Ôn Mộ Sanh hơi nhướng mày, nhớ tới cảnh tượng Yến Ly điên cuồng mua sắm ở hiệu thuốc..
“Tóm lại cứ dùng trước đi.” Yến Ly lấy mười mấy chai cồn từ trong không gian ra, cậu cũng không muốn để lộ đồ trong không gian cho những người khác biết, nhưng hiện tại cũng không có cách nào khác, dù sao ba người này cũng đã thấy cậu thu toàn bộ súng vào không gian rồi.
Bốn người mở cồn ra rồi hất xuống xác sống bên dưới, nhưng mà bọn họ không thể với tới xác sống ở phía xa.
“Chờ một chút.” Yến Ly đột nhiên nhớ tới cái gì, cậu lấy một súng phun chảy bằng điện từ trong không gian, là ngày đó khi mua công cụ làm nông sẵn tiện mua luôn công cụ tưới nước ở chợ bán thức ăn, chỉ cần cắm ống mềm vào trong nước, ấn công tắc, vòi phun ở đầu kia sẽ có thể phun nước giống như vòi hoa sen.
Yến Ly giới thiệu ngắn gọn cách sử dụng công cụ này, cậu muốn dùng súng phun này phun cồn đến xác sống.
“Trong không gian của cậu rốt cuộc có bao nhiêu thứ kỳ quái thế?” Ôn Mộ Sanh không nhịn được cười khẽ.
Yến Ly cũng không ngờ thứ này có thể có tác dụng, xem ra về sau có thể thu thập thêm một ít công cụ.
Quý Sâm lấy một cái xô nước từ toilet lầu hai, bốn người đổ toàn bộ cồn vào trong xô nước, sau đó Yến Ly cắm ống mềm vào cồn, cậu cầm cán phun co giãn, kéo cán phun dài ra, duỗi người ra ngoài cửa sổ, tiếp theo Yến Ly nhấn nút, qua vài giây vòi lập tập phun cồn ra!
Cồn ào ào mà dọc theo ống mềm chảy về phía vòi phun, sau đó xối lên người xác sống bên dưới giống như mưa; Yến Ly điều chỉnh công suất, cồn tức khắc phun đến xa hơn, xối đến trên người xác sống xa hơn!
Thấy xối gần được rồi, Yến Ly thu hồi súng phun, “Tranh thủ thời gian, nếu không cồn bay hơi hết.”
Ôn Mộ Sanh nhìn nhìn phía bên phải cánh cửa, nơi đó bị xác sống không ngừng va chạm cào cấu, không biết sẽ bị phá vỡ lúc nào.
“Xác sống chặn ở nơi đó, rất khó dựng tường băng.” Ôn Mộ Sanh khẽ nhíu mày.
“Để tôi.” Giọng nói lạnh lùng của Bạch Cảnh Chi vang lên, hắn đi đến bên cửa sổ, đầu ngón tay chỉ nhẹ về hướng đám xác sống gần cổng, một tia sét nhỏ lập tức bổ xuống người chúng nó, một lúc sau, xác sống trong phạm vi một mét gần cổng đều biến thành thi thể cháy khét bay ra ngoài.
Ôn Mộ Sanh vội vàng nhân cơ hội dựng tường băng, ngăn chặn vững vàng cánh cổng.
Chờ mọi thứ đã chuẩn bị xong, trong lòng bàn tay Quý Sâm tụ thành một quả cầu lửa rồi ném xuống đám xác sống!
Bùm —— ngọn lửa nháy mắt hừng hực bốc cháy lên! Cũng nhanh chóng nhanh tràn ra!
Yến Ly vội vàng đóng cửa sổ lại, hơi thở nóng bỏng của ngọn lửa dường như có thể xông thẳng lên tầng hai, đám xác sống phía dưới phát ra tiếng gầm rú chói tai, mọi xác sống đều bị ngọn lửa của Quý Sâm thiêu đốt, cũng đã hoàn toàn thấy không rõ bộ dạng của chúng nó nữa; tường băng ở cỗng cũng đang dần dần tan ra, nhưng may mà tường băng của Ôn Mộ Sanh cũng đủ dày, còn có thể tiếp tục chống lại sự ăn mòn của ngọn lửa.
Thấy kế hoạch trốn thoát diễn ra suôn sẻ, Yến Ly hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ôn Mộ Sanh như suy tư gì mà nhìn Yến Ly, đột nhiên nghiêm túc hỏi: “Yến Ly, cậu có muốn cùng tổ đội với chúng tôi không?”