Bùi Lê bất ngờ có được một năng lực đặc biệt——đọc được suy nghĩ của người khác. Cậu rất đau khổ, bởi vì cậu cũng không muốn biết bí mật của người khác một chút nào.
Mãi cho đến một lần tham gia hoạt động, lần đầu tiên cậu gặp ‘’Hoa khôi trường’’ Kỳ Ẩn, đối phương nhìn cậu bằng vẻ mặt lạnh lùng, trong đầu lại cứ như mưa đạn vậy.
【Muốn ăn cậu ấy quá đi, muốn ăn cậu ấy quá đi, muốn ăn cậu ấy quá đi.】
【Cậu ấy tên gì nhỉ? Tại sao lại thơm như vậy? Nước bọt là vị thế nào ta? Tinh dịch là vị gì nhỉ?】
【Kệ bà nó, dứt khoát hiếp luôn đi, bỏ tý thuốc ngủ vào ly nước của cậu ấy, sau đó có thể mang về nhà nhốt lại.】
Bùi Lê: Hả?
Sau khi hoạt động kết thúc, mọi người cùng nhau đi ăn, Bùi Lê lặng lẽ đẩy mấy cái dĩa đầy thịt đến trước mặt Kỳ Ẩn
Người khác:【Có lẽ nào cậu nhóc này không biết tự lượng sức muốn theo đuổi hoa khôi trường à?】
Kỳ Ẩn:【Cậu ấy muốn làm gì nhỉ?】
Bùi Lê:【Ăn thịt đi, đừng ăn tui.】
20k